Mùa tựu trường, mùa của những quyển sách

Từng chiếc lá rụng theo chiều gió, không còn cái mảng đỏ rực của hoa phượng báo hiệu hè tới nữa, mà giờ đây là tiếng trò chuyện ríu rít của lớp học sinh nô nức tựu trường. Ấy vậy mà mới vài tuần trước, tụi nhỏ vẫn còn rong ruổi chạy khắp xóm làng, khiến cho các bậc phụ huynh đau đầu nhức óc.
Nhìn tụi nhỏ làm tôi cứ nhớ hồi xưa, cái thời mà điện thoại còn hạn chế dùng lắm. hồi đó là rủ nhau chơi nhảy dây bắn bi, trốn ba mẹ đi chơi game, thời còn hào hứng đọc ké truyện của ông chú hàng xóm. Tôi bất giác mỉm cười mà còn không hay biết, không khỏi nghĩ đến cái tủ trà nhỏ bằng gỗ xoan đào của ông.
Nhớ tháng 9 năm ấy, mưa tầm tã mãi, kéo dài cả tuần, nước ngày một dâng cao, lúc kéo vào đến sân nhà, rồi đến giường, đến bàn, đến cái tủ trà nho nhỏ của ông.
Chiếc tủ với hai bên là cửa cánh cong, chính giữa là khung kính viền gỗ, được ông nâng niu lau chùi cẩn thận. Bên trong cất giữ nào là văn học, lịch sử, truyện cổ, thơ ca cho đến báo chí, đều được ông sắp xếp ngay ngắn gọn gàng, mỗi cuốn đều được giữ gìn.
Mưa lũ gió giật không hè thương tiếc những cuốn sách mà ông yêu quý, tất cả đều ướt sũng. Nhưng khi trời trong thoáng đãng, ông lại nhẹ nhàng mỉm cười động viên cả nhà dọn dẹp, tranh thủ khi trời nắng thì đem sách hong khô. Ông trải chiếc chiếu trên sân, cùng tôi xếp từng cuốn sách một. Đám trẻ trong xóm thường ngày hay sang nhà mượn sách đọc cũng tụ lại giúp ông cháu tôi.
Từng làn gió nhẹ thổi qua, mấy quyển sách khô dần theo từng giờ, các bạn nhỏ xung quanh tôi không biết tự lúc nào đã say sưa lật mở những trang giấy hơi cong vì mưa ẩm. Chúng tôi nương theo ánh chiều tà, thả hồn vào cuộc phiêu lưu của anh Dế Mèn hay những quyển truyện tranh với chiếc mèo máy Doraemon. Nhìn những tấm lưng nhỏ bé khom khom, những đôi tay non nớt nâng niu từng trang sách, đôi mắt con trẻ sáng lên khi thu nhận những con chữ nhỏ, ông tôi mỉm cười, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
Thời gian như thôi đưa, chiếc tủ trà đựng sách đã được thay bằng những chiếc giá sách to rộng đẹp đẽ hơn. Những quyển sách mà ông sưu tầm gìn giữ nay đã thất lạc, có quyển còn hư hỏng nặng, không thể đọc được nữa. Cầm từng cuốn trên tay ngắm nghía, bất giác tôi lại thấy chiếc điện thoại của mình. Thời nay việc tiếp cận tri thức đã không quá khó khăn, khi mà mọi thứ đều được tinh gọn bằng một chiếc điện thoại, lại cảm thấy từng kỷ niệm, những trải nghiệm ngày xưa vừa thân thương mà vừa bình yên lạ thường.
Mỗi cuốn sách với tôi là một kỷ niệm đẹp, đã từng bồi hồi và thổn thức thanh xuân. Kệ sách đã được lấp đầy bằng những cuốn sách mới được xếp ngay ngắn, có lẽ dù là có những thứ rất tiện ích, nhưng việc cầm sách không chỉ là nỗi niềm, kỷ niệm mà còn là sự trân quý từng con chữ mà tôi đã thấy thông qua ông.
Tú Uyên
Bạn nghĩ thế nào về bài viết này






