Gặp tai họa vẫn giữ lòng thiện, không oán trời

Làm việc thiện mà vẫn gặp tai họa, lẽ trời ở đâu? Câu hỏi này vẫn thường hay xuất hiện trong cuộc sống đời thường ngày nay. Nguyên nhân cũng bởi người ta không tin rằng trong vô hình Trời xanh đã tính toán rất công bằng và an bài những điều tốt đẹp nhất cho người lương thiện.
- Câu chuyện luân hồi: khối u ở gan
- Con trẻ là đến “báo ân” hay “đòi nợ”?
- Chiêu lừa đảo thâm độc: lợi dụng cái thiện lừa gạt cái thiện
Tai họa hay phúc báo? Người thường khó phân
Có một phú ông giàu có, cả đời buôn bán phát đạt nhờ mở cửa hàng kinh doanh đồ phương Nam. Gia đình ông ấm êm hạnh phúc, có con trai nối dõi và hai cháu nội lanh lợi. Nhưng khi tuổi già sức yếu, ông lâm bệnh nặng. Trước lúc lâm chung, ông trao cho người con trai duy nhất một vật gia truyền: một cái cân gỗ mun và dặn rằng:
“Đây là bảo vật giúp cha gây dựng cơ nghiệp. Bên trong đòn cân có chứa thủy ngân. Khi bán hàng, chỉ cần khẽ nghiêng tay cầm, thủy ngân sẽ chảy vào giữa, làm cho cán cân nhẹ đi mà người mua không hề hay biết. Khi nhập hàng, chỉ cần nghiêng ngược lại, người bán tưởng hàng chưa đủ, nhưng thực ra đã nặng hơn rồi. Nhờ cái cân này mà cha kiếm được không ít lời lãi, tích lũy gia sản ngày hôm nay.”
Nghe xong, người con kinh hãi trong lòng, chẳng ngờ của cải gia đình lại đến từ thủ đoạn gian lận như thế. Tuy vậy, vì cha bệnh nặng, anh không tiện tranh luận. Sau khi phụ thân qua đời, anh đem cân ra đốt, từ đó dốc lòng hành thiện, giúp đỡ người nghèo, cưu mang người tàn tật, nuôi dưỡng người già neo đơn. Anh mong bù đắp tội lỗi mà cha để lại, lấy thiện để hóa giải điều ác.
Trong vòng ba năm, gia sản tiêu tán quá nửa. Trong khi đó, hai con trai yêu quý lại lần lượt qua đời. Tang thương chồng chất, người đàn ông ấy dù vẫn giữ lòng thiện nhưng lòng dần sinh oán hận. Anh thường ngửa mặt than rằng: “Thiên đạo vô tri, thiện ác điên đảo, người làm thiện lại chịu tai ương, lẽ trời ở đâu?”
Một đêm, anh mộng thấy mình đến một cung điện, nơi một vị quan uy nghiêm ngồi trên điện cao. Vị quan phán rằng:
“Sự giàu có của phụ thân ngươi vốn là do đời trước ông ấy có công đức bố thí, lẽ ra đời này được hưởng phúc báo, không cần dùng gian kế. Nhưng ông ấy vì lòng tham mà dùng cái cân thủy ngân, tự hủy hoại lương tâm, tích nghiệp ác. Đến chết vẫn mê muội, nên phải chịu báo ứng. Vì ông ấy làm trái thiên lý, nên Thiên Đế đã phái hai sao Phá và Hao nhập vào cháu nội của ông để làm tiêu tán gia nghiệp, lại để xảy ra hỏa hoạn, gia sản trắng tay.
Còn ngươi, dù gánh chịu tai họa do cha để lại, nhưng lại một lòng hành thiện, không cầu báo đáp. Thiên Đế cảm tấm lòng ấy, thấy ngươi ba năm không hề mỏi mệt, nên đã thu hồi hai sao kia. Ngươi sẽ sinh quý tử, được gia tăng thọ mệnh, nhà ngươi rồi sẽ hưng thịnh, danh hiển. Từ nay hãy trừ bỏ oán hận, tiếp tục tu thiện, chớ vì khổ nạn trước mắt mà nghi ngờ thiên đạo.”
Tỉnh giấc, anh như người vừa thoát khỏi mê lộ, lòng sáng tỏ, tâm kiên định hơn bao giờ hết. Về sau, quả nhiên anh sinh hai người con trai, đều đỗ đạt hiển vinh, dòng họ lại một lần rạng rỡ.
Chuyện xưa để lại lời cảnh tỉnh: con người vì không biết nguyên nhân sâu xa, thường dễ sinh oán hận khi tai họa giáng xuống, nhất là khi bản thân đã hành thiện mà vẫn chịu khổ. Nhưng thiên lý vốn công bằng, nhân quả không sai chạy. Hành thiện sẽ được thiện báo, hành ác tất gặp ác báo, chỉ là thời gian khác nhau, nhân duyên khác nhau, khiến mắt phàm không thể nhìn thấu.
Những gì ta nhận hôm nay có thể là do nghiệp từ đời trước, và những gì ta gieo hôm nay sẽ trổ quả trong tương lai. Chớ vì nhất thời chưa thấy báo ứng mà hoài nghi Thiên đạo, sinh tâm bất thiện. Điều đáng quý nhất là: giữa khổ đau, vẫn giữ lòng thiện, không oán trời. Đó mới là chính đạo vậy.
Mỹ Mỹ biên tập
Nguồn Đạo đức tàng thư
Bạn nghĩ thế nào về bài viết này






