Gió, lốc xoáy và những bí ẩn của cõi vô hình

Tháng 7 31, 2025 - 16:00
 0  2
Gió, lốc xoáy và những bí ẩn của cõi vô hình

Gió là hiện tượng thời tiết phổ biến, nhưng có một loại gió lại không thường gặp, đó là lốc xoáy và vòi rồng. Theo khoa học hiện đại, vòi rồng là dạng xoáy khí quy mô nhỏ, khi mạnh lên thì phát triển thành lốc xoáy lớn. Nhưng trong dân gian, lốc xoáy lại thường gắn liền với sức mạnh thần bí. Người xưa tin rằng đằng sau những cơn gió lạ ấy ẩn giấu một loại sinh mệnh khiến người ta kinh sợ.

Ở các vùng ven biển, mỗi năm đều có vài cơn bão lớn đổ bộ. Trung tâm của bão chính là nơi hình thành vòi rồng. Còn trong đất liền, lốc xoáy nhỏ lại xuất hiện thường xuyên hơn. Dân gian tương truyền rằng, lốc xoáy chính là do hồn người sau khi chết hóa thành. Người ta tin rằng mỗi cơn xoáy đều chứa một linh hồn. Mỗi khi thăm mộ, lúc đang đốt giấy tiền vàng mã, thường sẽ có một trận lốc nhỏ nổi lên, đó chính là người thân đã khuất đến nhận tiền.

Lại có truyền thuyết rằng, nếu là hồn oan chết bất đắc kỳ tử, mang theo oán khí, thì sẽ trở lại trả thù. Khi đó, họ hiện hình trong không gian chúng ta dưới dạng lốc xoáy, càn quét dữ dội vào sân nhà nào đó, gây đổ vỡ. Sau trận gió ấy, gia đình đó thường gặp bệnh tật hoặc tai họa bất ngờ.

Gió, lốc xoáy và những bí ẩn của cõi vô hình

Không chỉ con người, một số loài vật cũng có thể tu luyện thành tinh. Dân gian lưu truyền về “ngũ đại tiên”: Hồ tiên (cáo), Hoàng tiên (chồn), Bạch tiên (nhím), Liễu tiên (rắn), và Hôi tiên (chuột). Những loài vật này khi đắc đạo sẽ có khả năng điều khiển gió. Bậc cao cường thì cưỡi cả lốc xoáy, còn kẻ yếu hơn thì chỉ mượn lốc nhỏ để làm việc.

Nghe có vẻ hoang đường, nhưng kỳ thực, điều này không hoàn toàn vô lý. Hiện tượng thời tiết trong không gian của chúng ta, nhìn qua tưởng là ngẫu nhiên, nhưng ở không gian khác lại do sinh mệnh điều khiển.

Thời nhà Kim, có một vị quan tên là Vương Tử Minh làm huyện lệnh ở Trường Các (nay thuộc Hứa Xương, Hà Nam). Một lần, ông cưỡi ngựa ven sông thì gặp một trận lốc nhỏ. Cơn lốc ấy xoay quanh ông, lúc trước lúc sau, theo ông đi mấy dặm đường. Thấy lạ, ông cho ngựa đi chậm lại, tiếp tục theo dõi.

Khi tới bờ nước, cơn lốc lao xuống sông, rồi lại bốc lên, như vậy bốn lần mới biến mất. Vương Tử Minh cho rằng chuyện này không đơn giản, liền gọi dân làng đến vớt nước chỗ ấy. Kết quả, họ phát hiện một thi thể vừa bị hại không lâu.

Khi kiểm tra, ông tìm thấy trong túi người chết một danh sách mua bán vải và một con dấu bằng gỗ. Ông giữ kín không nói gì, lặng lẽ mang về nha phủ. Về tới nơi, ông ra lệnh cho các thương nhân buôn vải mang hàng đến quan phủ vì triều đình cần thu mua số lượng lớn. Chẳng bao lâu, vải chất đầy nha môn.

Vương Tử Minh xem từng tấm vải, cuối cùng tìm ra tấm có dấu trùng khớp với con dấu người chết mang theo. Nhờ đó, ông lần ra tên sát nhân cướp của và bắt giữ thành công.

Về sau, Vương Tử Minh được phong đến chức Phó Khu Mật Sứ (chính nhị phẩm). Khi ông mất, danh sĩ đời Kim là Triệu Bỉnh Văn, người từng làm Lễ bộ Thượng thư đã viết bia mộ cho ông, trong đó ghi lại câu chuyện này. Vì vậy, độ tin cậy rất cao.

Gió, lốc xoáy và những bí ẩn của cõi vô hình

Lốc xoáy giữa công trường và quyết định của “trời”

Ngày 27 tháng 8 năm 2004, khi thi công sân vận động Tổ Chim ở Bắc Kinh, công trình buộc phải tháo dỡ một miếu thờ bà thời Minh. Vào 3 giờ chiều, vừa phá được hai cánh cửa cổ miếu, một cột gió đen xoáy dữ dội cao khoảng 7–8 mét, đường kính 3–4 mét, quét qua toàn bộ công trường Thủy Lập Phương. Gió cuốn bụi vàng và tôn rào công trường bay lên hàng chục mét. Cả công trường bị san phẳng trong tích tắc, thi công đình trệ hoàn toàn. 44 công nhân bị thương, 2 người thiệt mạng.

Sau sự cố, chính quyền quyết định bảo tồn miếu cổ có giá trị văn vật này và cấp ngân sách để trùng tu. Vì vậy, sân vận động Tổ Chim buộc phải dịch chuyển 100 mét về phía bắc, tạo nên khung cảnh “kiến trúc cổ – kim cùng hiện diện” như ngày nay.

Có thể thấy, ở không gian khác, thực sự tồn tại sức mạnh thần bí vượt ngoài tầm hiểu biết của con người. Như Khổng Tử từng nói: “Kính quỷ thần nhi viễn chi” – hãy kính trọng quỷ thần nhưng nên giữ khoảng cách. Người phàm khó lòng chạm tới, càng không nên xúc phạm. Sinh mệnh khác không gian hãy để họ cách xa cuộc đời ta.

Thuở nhỏ, người lớn dạy rằng nếu gặp lốc xoáy nhỏ, nhổ nước bọt vào tâm gió sẽ hóa giải tà khí. Nhưng gặp phải sinh linh có đạo hạnh cao, cách này không chỉ vô hiệu mà còn có thể chuốc lấy họa báo.

Gió: chỉ là hiện tượng tự nhiên, hay là vật chất sống?

Khoa học hiện đại cho rằng gió chỉ là luồng không khí chuyển động, bản thân nó không phải vật chất. Nhưng Phật gia lại cho rằng, vũ trụ cấu thành từ bốn đại nguyên tố: Đất – Nước – Lửa – Gió. Gió là vật chất. Ở tầng sâu hơn, bốn đại đều là không, cao hơn nữa, vũ trụ còn có trạng thái khác.

Con người nghiên cứu vũ trụ chỉ nhìn vào phân bố tinh tú, cho rằng vũ trụ rộng lớn vô cùng. Nhưng thực ra, vũ trụ không chỉ là những gì “có”, mà cả cái “không” và “trống rỗng” cũng là một phần của cấu trúc vũ trụ. Ngoài vũ trụ chân chính, thậm chí không tồn tại chân không, khái niệm cũng hoàn toàn khác.

Tôi phát hiện rằng, gió tuy là không khí chuyển động, nhưng nguyên nhân không khí chuyển động là gì? Phải chăng có vật chất khác không gian, mà con người không thể phát hiện, đang di chuyển trong không gian đó, làm động lực khiến không khí ở thế giới ta chuyển động sinh ra gió?

Vì là vật chất thuộc không gian khác, nên chỉ sinh linh thuộc không gian đó mới thấy và sử dụng được nó. Trong thần thoại, thần tiên hay yêu quái thường cưỡi mây, lướt gió. Mỗi lần xuất hiện, luôn mang theo mây gió. Gió của thần tiên gọi là “hương phong”, còn của yêu quái là “yêu phong”.

Hiểu như vậy, ta sẽ thấy hợp lý khi trong mỗi cơn lốc xoáy đều có sinh mệnh từ không gian khác.

Gió thuận – gió nghịch: sự vận hành có trật tự của cõi trời

Hằng năm, mùa đông thổi gió bắc, mùa hè gió nam. Có người nói đó là quy luật tự nhiên. Nhưng tôi cho rằng không đơn giản vậy. Những sinh mệnh cao cấp đang duy trì trật tự thế giới này. Gió, mưa – đều có thần linh vận hành định kỳ. Ví như tiết Thanh minh luôn có mưa, sao lại chuẩn xác đến vậy? Bởi nơi ấy có thần trực ban, đến giờ là thực hiện không sai phút giây.

Thế gian con người bị “mê”. Khi loài người làm điều xúc phạm thần linh, họ không thể hiện thân trừng phạt, nhưng sẽ dùng cách của họ: khiến mùa hè có tuyết, mùa đông lại mưa, khí hậu đảo lộn. Thời tiết kỳ dị chính là cảnh báo từ trời. Đáng tiếc, nhân loại lại đổ lỗi cho môi trường, cấm đốt củi, cấm pháo hoa, chữa trị cục bộ mà không biết nguyên nhân căn bản, nên mãi không thể giải quyết.

Nơi nghiệp lực nặng, thiên tai càng nhiều: lúc nên mưa nhỏ lại thành bão tố, khi cần gió nhẹ lại hóa cuồng phong. Trời không thuận lòng người đó là cơn giận của trời đất. Khi đạo đức nhân loại xuống đến đáy, thiên tai sẽ giáng xuống, chỉ mong con người kịp thức tỉnh.

Mỹ Mỹ biên dịch
(Nguồn)

Bạn nghĩ thế nào về bài viết này

Thích Thích 0
Không thích Không thích 0
Yêu Yêu 0
Hài hước Hài hước 0
Bực bội Bực bội 0
Buồn Buồn 0
Lạ đời Lạ đời 0
24htaiwan Chúng Tôi lược dịch và tổng hợp những thông tin trên mạng , đôi khi sẽ sao chép những thông tin hữu ích cho người Việt tại Đài Loan . Mọi ý kiến về bản quyền vui lòng nhắn tin cho chúng tôi , chúng tôi sẽ xử lý trong vòng 24h .