Sau 2 lần nghe thấy “lời ma” trên núi
Ma có thật hay không? Bạn có tin vào số mệnh không ? Nhiều người đương đại nghĩ: Tin vào số phận có phải là mê tín không ? Một số người tin vào số phận và mọi chuyện đã được sắp đặt nên không có việc gì phải làm? Ngồi đó và chờ đợi […]
Ma có thật hay không? Bạn có tin vào số mệnh không ? Nhiều người đương đại nghĩ: Tin vào số phận có phải là mê tín không ? Một số người tin vào số phận và mọi chuyện đã được sắp đặt nên không có việc gì phải làm? Ngồi đó và chờ đợi chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!
Thực chất đây là sự hiểu lầm trong cách hiểu, xuất phát từ sự thiếu hiểu biết về văn hóa truyền thống. Người xưa tin vào số phận, tin vào việc trên đầu ba thước có thần linh và tin rằng số phận của con người là do định mệnh. Tuy nhiên, người xưa không đối xử tiêu cực với cuộc sống. Chúng ta có thể thấy thái độ của người xưa qua một câu chuyện.
Sau khi Ứng Công nghe được “lời ma nói”
Có một vị Ứng Thượng Thư ở Thái Châu, Chiết Giang, sống trên núi để học tập ở tuổi trung niên. Các hồn ma thường tụ tập vào ban đêm và phát ra những tiếng hú đáng sợ, thường khiến người ta sợ hãi, nhưng Ứng Công lại không hề sợ hãi.
Một đêm nọ, ông nghe ma nói: “Chồng của một người phụ nữ nào đó bỏ nhà đi đã lâu không trở về. Bố chồng và mẹ chồng tưởng con trai cô đã chết nên ép cô tái giá. Nhưng người phụ nữ này không chịu và sẽ treo cổ ở đây vào tối mai. Vậy thì tôi sẽ tìm được người thay thế.
Ứng Thượng Thư không chịu nổi khi nghe những gì con ma nói nên đã lén bán đất của mình và lấy được bốn lạng bạc. Ông ta lập tức giả mạo một bức thư của chồng người phụ nữ và gửi cùng số tiền về nhà cô ấy.
Bố chồng mẹ chồng cô nhìn thấy bức thư thì nghi ngờ sự việc vì chữ viết trông không giống của con trai nhưng sau đó họ lại nói: “Mặc dù bức thư có thể là giả nhưng số tiền đó là thật. Tôi nghĩ con trai tôi chắc chắn vẫn an toàn.” Vì vậy, người phụ nữ không cần phải tái hôn. Sau đó, người con trai của gia đình này trở về, hai vợ chồng lại có thể sống cuộc sống bình thường như trước.
Sau đó, Ứng Công lại nghe ma nói: “Ta có thể có người thay thế, nhưng tên học giả này đã phá hỏng việc tốt của ta.” Một con ma ở bên cạnh nói: “Sao ngươi không hại hắn?”. “Thượng đế thấy hắn có lòng lương thiện, nhân hậu và tích âm đức lớn nên phái cho hắn làm Âm Đức Thừa Tướng, ta làm sao có thể hại hắn?”
Người xưa nói tích Đức, tích Âm Đức. Từ nhỏ chúng ta vẫn thường nghe ông bà căn dặn: “Phải tích Âm Đức, không cho mình thì cũng là cho con cháu”. Nhưng thế nào gọi là Âm Đức và Dương Đức?
Làm việc tốt muốn người khác biết gọi là “Dương Đức”. Dương Đức phúc báo nhanh, người ta sẽ ca ngợi bạn, tuyên dương bạn, báo đáp bạn bằng vật chất hoặc khen thưởng biểu dương. Dương Đức đã được báo đáp rồi thì sẽ hết.
Làm việc tốt mà không cần người khác biết gọi là “Âm Đức”. Âm Đức dù không được ai biết đến, không được ai biểu dương, nhưng phúc báo lớn, tích được lâu dài.
Đừng sợ làm việc tốt thì sẽ phải chịu thiệt. Hành thiện sẽ tích Phước, sống Lương Thiện sẽ tích Đức, Phước Đức ấy vĩnh viễn là của bạn, người khác không thể trộm được, không thể cướp được. Tự mình tu Phước Đức thì tự mình được Phúc Báo, vì Phước Đức là một loại năng lượng. Tuy Phước Đức nhìn không thấy, sờ không được, nhưng không nơi nào là không tồn tại.
“Dương Đức” không lâu dài, đa số là tùy theo việc làm tốt mà nhận được phúc báo ngay trong đời. 1 phần là do Tâm mong cầu được hồi đáp, 1 phần là do có mục đích mới hành thiện. Là vì Danh vì Lợi mới làm… Nên sự hồi đáp cũng có giới hạn.
“Âm Đức” tích được lâu, hơn nữa càng tích càng lớn, càng tích càng dày, còn có thể để lại phúc trạch cho cháu con. Do đó làm việc Thiện thì nên xuất phát tự đáy lòng, là thật tâm thật lòng vì người khác, vì lòng thương yêu mà làm… Không nên truy cầu Danh Lợi hoặc vì Danh Tiếng…
Người xưa rất coi trọng Âm Đức, cho rằng Âm Đức mới là trân quý, còn Dương Đức chỉ là một chút hư danh, không có giá trị thực tế đối với sinh mệnh.
Sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa hai hồn ma, Ứng Công càng làm việc chăm chỉ hơn, ngày ngày làm việc thiện và tích lũy được rất nhiều công đức. Mỗi khi có nạn đói, lương thực sẽ luôn được quyên góp để cứu trợ thiên tai; khi người thân gặp nguy hiểm, ông sẽ cố gắng bằng chính mạng sống của mình và cố gắng hết sức để giúp họ vượt qua khó khăn.
Vì sự thành tâm tu dưỡng đức tính của Ứng Công nên đến nay rất nhiều con cháu của ông đã có được những chức vụ chính thức.
Ứng Thượng Thư trong truyện rất quen thuộc với kinh điển Nho giáo, hiểu biết và áp dụng văn hóa truyền thống Trung Quốc , vì có đức tính sâu sắc nên không chỉ có phước cho bản thân mà còn ban phước cho thế hệ tương lai. Vì vậy, tin vào số mệnh không chỉ giúp bạn tránh khỏi cuộc sống tiêu cực mà còn khiến bạn trở nên tích cực và tốt đẹp hơn.
Trong văn hóa truyền thống Trung Quốc, người xưa nhấn mạnh “niềm tin vào số phận”, nghĩa là tin vào số phận, tin rằng mọi việc đã được an bài, và tin rằng chỉ có tích lũy công đức sâu sắc thì tương lai cuộc sống mới tươi đẹp. Không phải là bạn không cần phải làm gì mà chỉ ngồi chờ bánh từ trên trời rơi xuống!
Nếu một người tin vào số phận, biết làm việc thiện sẽ được hồi báo. Tin rằng có thần linh ở trên đầu, những điều bí mật nhất trên đờ, việc thiện hay ác cũng sẽ được ghi lại. Một khi cuộc đời kết thúc, mọi việc sẽ được giải quyết trong địa ngục. Khi đó bạn sẽ luôn chú ý đến lời nói và hành động của mình, luôn kiềm chế tinh thần và nỗ lực làm người tốt chứ không phải người xấu.
Mỹ Mỹ biên dịch
Nguồn secretchina
Xem thêm:
Bạn nghĩ thế nào về bài viết này